Tự Trào Con Virút H. I. V.
(Soạn giả: Hùng Dũng, tŕnh bày: An Danh)

Có thể nói tôi đă xuất hiện từ lâu lắm, tôi đă len lỏi tận cùng ngỏ hẻm khắp năm châu. Thế giới đang căm thù, họ t́m cách huỷ diệt tôi, nhưng tôi vẫn sống và luôn có mặt trên tầng cây số.

(Tân nhạc)

Hỡi những ai muốn chết, ham chích chót x́ ke, say mê những cô đứng đường, không chống, không an toàn, thế nào cũng gặp tôi, tôi lây nhiễm H. I. V.

(Vọng cổ)

Người ta hoạ h́nh tôi trông thật gớm ghê, nào là bộ xương khô, cái sọ người, hay là mô h́nh H. I. V. có gai tua tủa. Vậy mà có kẻ không lấy đó làm kinh tởm vẫn cứ t́m đến mua vui khi nỗi đam mê lên đến cao ........ trào. Tôi là bạn thân với những ai đam mê truỵ lạc tầm thường. Họ quấn quít từng cặp trong những khu tệ nạn, khi giá cả xong rồi là họ dẫn nhau đi. Lúc đó tôi cũng sẵn sàng vũ khí để ra tay nghe hông, chờ họ du dương là tôi tấn công ngay vào cuộc. Để cho số người bị nhiễm H. I. V. mỗi ngày một tăng chưa biết đến bao giờ mới dứt.

Đó là tôi mới kể về những tụ điểm b́nh dân thôi đó, bây giờ tôi bắt đầu ḅ sang nhà hàng, khách sạn, ở nơi đây tôi gặp bạn bè thân thiết từ bốn biển năm châu trên bàn nhậu thâm t́nh. Ngồi cạnh họ là những cô má phấn, môi hồng. Sau khi dứt chén thù, chén tạc, từng cặp họ rủ nhau về pḥng để chia xẻ bệnh si đa. Tội nghiệp nhứt là những người có máu ham vui, tung tiền ra để mua những tṛ chơi mới lạ, để khi về nhà gần gũi với bà xă, dẫu biết đau ḷng nhưng tôi vẫn lây sang.
    Thảm thương nhứt là những người suy nghĩ cạn,
    Chích x́ ke, tự huỷ hoại xác thân.
    Họ thiếu hiểu biết trong việc pḥng, chống, lây, lan,
    Cùng những kẻ đam mê ân ái gió trăng bị nhiễm H. I. V. tăng vùn vụt.
Người ta lên án con quỷ H. I. V. này mang niềm đau đến nhân gian là thảm hoạ của thế kỷ, nhưng tại sao người ta không nghĩ nếu tự ḿnh sống sao cho đúng nghĩa th́ con quỷ H. I. V. đâu lây nhiễm được bao ....... giờ. Có những trường hợp tôi ra tay mà cũng rất đau ḷng. Như những bệnh nhân đang cần nhiều bịch máu, hay những đứa trẻ khờ cần bầu sữa mẹ dưỡng nuôi. Bởi máu của người bệnh luôn sẵn có mặt tôi nghe hông, vâng lệnh tử thần, tôi cướp đi từng sanh mạng. Chuyện quá đau thương nhưng đó là sự thật v́ quỷ si đa tôi đâu có t́nh người.

Mỗi năm đến ngày một tháng mười hai là tôi rất khổ đau, cả thế giới kêu tên tôi, họ đ̣i huỷ diệt. Tại sao, tại sao người ta không chịu đề pḥng tai hoạ, bởi tôi chỉ có ba con đường để nương tựa tấm thân, một là quan hệ nam nữ bừa băi không pḥng chống an toàn nghe hông, hai là tiêm chích, ba là cho con bú, và phải cẩn thận với đồ dùng dính máu, ai giỡn mặt với tôi là hối hận trọn đời. Mặc dầu cả thế giới đang căm ghét tôi, các nhà khoa học cũng đang miệt mài t́m phương thuốc mầu nhiệm, nhưng hiện giờ chưa ai t́m cách giết tôi được nên virút này vẫn cứ sống phây phây.



Hết.